Đỗ Mục

Tặng biệt

I
Phinh phinh niệu niệu thập tam dư
Đậu khấu sao đầu nhị nguyệt sơ
Xuân phong thập lý Dương Châu lộ
Quyển thượng châu liêm tổng bất như.
II
Đa tình khước tự tổng vô tình
Duy giác tôn tiền tiếu bất thành
Lạp chúc hữu tâm hoàn tích biệt
Thế nhân thùy lệ đáo thiên minh.
Dịch Nghĩa

I
(Nàng ấy) mảnh mai yểu điệu, mới hơn mười ba tuổi, (tựa như) hoa đậu khấu trên ngọn cây mới nở tháng hai. Gió xuân thổi trên mười dặm đường Dương Châu, rèm châu đều cuốn lên, nhưng chẳng có ai giống như nàng.
II
Đa tình mà lại giống như vô tình, chỉ cảm thấy trước chén rượu muốn cười mà không được. Ngọn nến có lòng thương tiếc lúc chia tay, nên thay người nhỏ lệ đến tận sáng.
Dịch Thơ
Tặng lúc chia tay

I
Mảnh mai vừa quá mười ba
Ngọn cây đậu khấu mới là tháng hai
Gió xuân mười dặm đường dài
Rèm châu cuốn hết chẳng ai bằng nàng
II
Đa tình mà tựa vô tình
Quạnh hiu chén rượu vắng tanh nụ cười
Nến kia còn tiếc chia phôi
Sụt sùi đến sáng lệ rơi thay người
Bản dịch của Trần Trọng San
_____
I
Tuổi độ mười ba dáng mảnh mai
Như hoa đậu khấu mới giêng hai
Gió xuân mười dặm Dương Châu thổi
Rèm ngọc treo cao vẫn vắng ai.
II
Đa tình cũng tựa vô tình thôi
Trước chén vì sao chẳng nói cười
Ngọn nến đau lòng thương cách biệt
Suốt đêm rơi lệ khóc thay người.
Bản dịch của LXT

Được bạn: Mai Hoa Trang đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Tặng biệt"